Ám ảnh cảnh thanh niên thập thò ở cửa nhìn phụ nữ bị đánh dã man rồi dửng dưng vào nhàGây ám ảnh nhất trong vụ hành hung chung tại cư Sky Central là cảnh thanh niên áo đỏ thập thò ở cửa xem người phụ nữ bị đánh dã man rồi dửng dưng quay vào nhà.
Xem clip người phụ nữ ở chung cư Sky Central (Hà Nội) bị gã đàn ông hung hãn đấm đá tới tấp vào đầu, vào bụng, dư luận “nóng máu” với hành vi bạo lực đó bao nhiêu thì lại càng lạnh lòng bấy nhiêu với sự thờ ơ của một số người chứng kiến. Đặc biệt, phản ứng của thanh niên áo đỏ là biểu hiện rõ nhất của thói vô cảm.
Clip cho thấy thanh niên này có vẻ như bị đánh động bởi tiếng la hét, đấm đá nên từ trong nhà đi ra cửa, ngấp nghé xem điều gì xảy ra. Anh ta chứng kiến cô gái chân yếu tay mềm đang bị gã đàn ông to khỏe đánh đập tàn nhẫn nhưng lại phản ứng như một khán giả bàng quan.
Thanh niên áo đỏ khựng lại vài giây. Kết quả của quá trình ghi nhận tình hình, xử lý thông tin và ra quyết định của anh ta chính là: Lặng lẽ rút lui vào căn hộ của mình. Không lời can ngăn, không một động tác gọi cứu trợ, anh ta đơn giản là tránh né việc giúp đỡ nạn nhân hay ngăn chặn kẻ bạo hành , coi như “không nghe, không biết, không thấy”.
Người đàn ông áo đỏ mặc kệ nạn nhân bị tên côn đồ hành hung tàn nhẫn. (Ảnh chụp màn hình)
Đó là cảnh tượng gây ám ảnh nhất, khiến bất cứ ai cũng thấy lạnh lòng. Khi hành vi bạo lực trắng trợn xảy ra ở khoảng cách chỉ vài bước chân, chàng trai trẻ ấy có đủ thời gian, cơ hội và khả năng để làm một điều tối thiểu: Hô hoán gọi bảo vệ, hét lên để ngăn chặn, trấn áp và gây chú ý, hoặc ít nhất cũng ghi hình làm bằng chứng. Nhưng anh ta chọn cách đóng cửa “chạy trốn”, bỏ mặc người phụ nữ chịu đựng thêm những cú đòn trời giáng.
Hành vi đó không chỉ là vô cảm, mà còn là trốn tránh trách nhiệm công dân. Vì nguy cơ liên lụy rất xa xôi mà bỏ mặc phụ nữ bị hành hạ ngay trước mắt, điều này thật khó chấp nhận đối với người đàn ông sức dài vai rộng, ở cái tuổi nhiệt huyết sôi sục nhất. An toàn cá nhân là quan trọng, nhưng không phải là cái cớ để quay lưng với nỗi đau của đồng loại.
Điều đáng sợ là trong thời hiện đại, những trường hợp như thanh niên áo đỏ này không hiếm, với sự phổ biến của lối suy nghĩ “không phải chuyện của mình thì đừng dính dáng”, coi tránh rắc rối là nguyên tắc sống tối thượng. Người ta cố tình lờ đi một điều, hôm nay họ quay lưng với nạn nhân, ngày mai chính họ hoặc người thân có thể trở thành nạn nhân và bị bỏ mặc.
Nhiều người lập luận, can thiệp trong tình huống như vậy là trách nhiệm của công an hay bảo vệ; nhưng thực tế công an, bảo vệ không thể có mặt ở mọi nơi trong mọi khoảnh khắc. Những phút đầu tiên của vụ bạo lực thường là thời điểm quyết định: Hoặc nạn nhân được cứu kịp thời, hoặc phải hứng chịu thêm thương tích, có thể rất nghiêm trọng.
Ở thời điểm đó, mỗi người chứng kiến đều có trách nhiệm ứng cứu với cách thức phù hợp với khả năng và hoàn cảnh, không nhất thiết lao vào đánh trả kẻ bạo hành. Họ có thể hét lên thật to, đập cửa các căn hộ khác, gọi điện cho bảo vệ chung cư, quay video làm bằng chứng, ném đồ gây chú ý…, chỉ cần không chọn im lặng và biến mất.
https://soha.vn/am-anh-canh-thanh-nien-thap-tho-o-cua-nhin-phu-nu-bi-danh-da-man-roi-dung-dung-vao-nha-198250812094344878.htm